- Chào mừng tới Vietnam Sentai Forum.

- Nếu là người mới, xin mời bạn đọc qua "Hướng dẫn và quy định" trước khi tham gia vào forum: http://vietnamsentai.forumotion.com/f32-forum
- Chào mừng tới Vietnam Sentai Forum.

- Nếu là người mới, xin mời bạn đọc qua "Hướng dẫn và quy định" trước khi tham gia vào forum: http://vietnamsentai.forumotion.com/f32-forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhPortalGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Latest topics
» Hazy moon - Hatsune Miku
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 3 Mar - 0:48 by TheNightBreaker4

» Kamen Rider Time: REBOOT
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeThu 8 Feb - 19:51 by MegaBeatle

» [Event] Chia sẽ chuyện thường ngày của mọi người
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeMon 22 Jan - 2:07 by MegaBeatle

» Kamen Rider Basaroh - Gods of the Fallen World
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeFri 12 Jan - 23:10 by Cập Thời Vũ

» Kamen Rider Meso
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeThu 21 Dec - 23:46 by Dinoger

» Chiến Đội "Hội Viết Lách VNST" - Những tay bút quyền năng nhất của vũ trụ VNST
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 17 Dec - 20:24 by Dinoger

» Kamen Rider Seiga (Kuuga OC)
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSat 9 Dec - 20:15 by Dinoger

» Kamen Rider Dinos
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeMon 18 Sep - 0:19 by Dinoger

» Kamen Rider Zero-Climax
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeTue 25 Jul - 7:42 by Cập Thời Vũ

» Góc sáng tạo's Archive Project
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeWed 19 Jul - 6:39 by Cập Thời Vũ

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 

 


Rechercher Advanced Search
Most active topic starters
Commander Roy
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
samurai sentai shinkenger
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
White Ranger
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
kabuto
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
Kiva DS02
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
No More Sorrow
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
MrCaU
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
obito123
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
...
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
ryuga
Kamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_lcapKamen Rider Fashare - Page 10 I_voting_barKamen Rider Fashare - Page 10 I_vote_rcap 
Most active topics
Kamen Rider Time Season 1 . (Full 48 Episode). <- Click Here To Read
[ Event ] Phiên chợ đấu giá Phiên bản 2 : Toku Cards - Lá Bài Hên Xui - Diễn ra vào T7 và CN
Kyoryuger News
Kamen Rider Ryzac Season 1
[Event] Phiên chợ đấu giá - Lá Bài Hên Xui (xem luật ở page 1) - Diễn ra vào T7 và CN
Top tokusatsu nam/nu xinh va dep nhat
Đuổi hình bắt chữ (Super sentai-Kamen rider)
Đuổi hình bắt chữ (Super sentai-Kamen rider)
Tổng hơp TOKU chế
Kamen Rider Gaim News
Most Viewed Topics
Chỉ số sức mạnh của các Kamen Rider Heisei Generations
Top tokusatsu nam/nu xinh va dep nhat
Kyoryuger News
Kamen Rider Gaim News
Thông tin mới về Kamen Rider Wizard
Toku News
Tổng hơp TOKU chế
những câu nói bất hủ về Super sentai vs Kamen Rider
Kamen Rider Gaim News
[Phim] Gia đình là số 1 phần 2 | Đoạn kết ích kỷ và tàn nhẫn với mọi người
March 2024
SunMonTueWedThuFriSat
     12
3456789
10111213141516
17181920212223
24252627282930
31      
CalendarCalendar

 

 Kamen Rider Fashare

Go down 
+8
SonminhNghuynh
kougenmeigun
Cập Thời Vũ
Kitazaki-kun
neo heisen
ThanksGodd22
MegaBeatle
vietnam hero
12 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10
Tác giảThông điệp
takuyario2109
New Recruit
New Recruit
takuyario2109


Nam Virgo Snake
Tổng số bài gửi : 28
Reputation : 1
Birthday : 21/09/2001
Join date : 28/12/2016
Age : 22
Đến từ : Vũ Trụ số 2109

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 10 Dec - 15:20

Hân kìa
Về Đầu Trang Go down
Kitazaki-kun
Private
Private
Kitazaki-kun


Nam Taurus Snake
Tổng số bài gửi : 1060
Reputation : 22
Birthday : 27/04/2001
Join date : 22/09/2015
Age : 22

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 10 Dec - 17:33

Agon đã viết:
ả thư ký kia chắc là utopia rồi, không thì khi bị bắn vô đầu làm sao sống được.

ai bảo chỉ Utopia mới làm được vậy   nekostare
Về Đầu Trang Go down
Cập Thời Vũ
Rookie
Rookie
Cập Thời Vũ


Nam Capricorn Cat
Tổng số bài gửi : 566
Reputation : 10
Birthday : 25/12/1999
Join date : 15/05/2016
Age : 24
Đến từ : Cửu châu giới

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 10 Dec - 19:55

à xin lỗi tôi quên. Unravel và satan nữa
Về Đầu Trang Go down
Kitazaki-kun
Private
Private
Kitazaki-kun


Nam Taurus Snake
Tổng số bài gửi : 1060
Reputation : 22
Birthday : 27/04/2001
Join date : 22/09/2015
Age : 22

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 24 Dec - 9:16

Kamen Rider Rigust - Knight Cosplay

Kamen Rider Fashare - Page 10 2v1nhn8
Về Đầu Trang Go down
Kitazaki-kun
Private
Private
Kitazaki-kun


Nam Taurus Snake
Tổng số bài gửi : 1060
Reputation : 22
Birthday : 27/04/2001
Join date : 22/09/2015
Age : 22

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 24 Dec - 12:08

Death 11:『Deathflag』
(Cờ báo tử)

Ngoài tiếng sinh hoạt của con người, lại thêm những con robo đi thành hàng ngay trên phố. Tất nhiên cũng không tránh được sự bàn tán xôn xao của người dân rồi, họ cũng đều biết chúng dùng để làm gì. Kyoto ngày thường đã vốn ồn ào và lộn xộn rồi, thế mà dạo gần đây lại hơn thế nữa.

Thậm chí bất cứ khi nào ngay trên khu phố này, ta cũng có thể bắt gặp một tiếng súng, và màu đỏ chết chóc. Chúng nhuộm lên mặt đường, kèm theo là tiếng hét của người dân. Nạn nhân là những Unravel sống lẫn giữa con người, sát thủ chẳng ai khác ngoài lũ robo không cảm xúc đó. Chúng cứ bắn, cứ giết, chẳng nể nang bất cứ ai cả.

Mỗi ngày trôi qua, Kurobane Company lại càng hành động lộ liễu hơn. Ngay chính những thường dân e sợ Unravel cũng khá không bằng lòng về cách hành động này. Nhưng trong hiện tại, có vẻ đó là cách nhanh nhất rồi.

Không, chỉ trước đây mới hai tuần thôi, Kurobane Company vẫn còn giữ chính sách "chỉ bắt chứ không giết". Thế nhưng giờ, lại thay đổi nhanh chóng đến không ngờ.

Như vậy, sẽ sớm châm ngòi cho một cuộc chiến tranh mới. Và chiến trường chính là ngay đây, tại Kyoto này.

Nhũng người dân kia chẳng hề biết gì cả, họ chỉ mơ hồ cảm nhận được một thứ vô định đang tới gần. Nơi ẩn chứa cái bí mật ấy, chỉ có thể là tòa nhà cao ốc đó.

Nó an tọa giữa lòng thành phố, là tòa nhà cao nhất, cũng chính là tâm điểm mọi ánh nhìn. Ánh nắng vàng chiếu xuống những tấm kính bóng loáng của tòa nhà phản chiếu cực kì lung linh và rực rỡ. Con người chỉ biết đó là nơi có thể cứu rỗi họ, cứu rỗi thế giới này, ít nhất là họ tin rằng như thế.

Hôm nay, ngay trong đó, lại diễn ra một cuộc họp khẩn, một hội nghị vô cùng lớn. Nó được tổ chức mỗi ba tháng, với người tham gia là các thành viên cấp cao trong tổ chức và những đồng minh trên khắp thế giới.

Nói là "đồng minh", nhưng thực ra là họ đại diện cho mỗi quốc gia để bàn luận về việc sử dụng công nghệ của Kurobane Company. Tuy phải trả cái giá khá đắt, nhưng lệ thuộc vào nó là phương án duy nhất hiện tại. Không chỉ Nhật Bản, cả thế giới đều lâm vào khủng hoảng trước thảm họa này, thậm chí còn dữ dội hơn nữa.

Cái cậu trai trẻ luôn đứng ở trung tâm mọi sự việc, chính là chủ tịch tạm thời - Kurobane Kizuna.

- Chúng tôi đã và đang đẩy mạnh việc xóa sổ dần các Unravel ra khỏi thế giới này, các vị nghĩ sao?

Cái nụ cười tự tin đi kèm khi bàn luận về vấn đề này của Kizuna khiến kẻ khác không khỏi để tâm. Từng người một, bắt đầu cất lên tiếng bàn luận xôn xao.

Bỗng một người phất cánh tay của mình lên, anh ta chỉnh lại cặp kính rồi trịnh trọng đưa ra câu hỏi.

- Một nước đi khá mạo hiểm. Nhưng tôi tự hỏi rằng, liệu rằng ngài đây sẽ giải quyết sao với việc con người vẫn đang dần biến thành Unravel chứ?

Hẳn ai cũng mang thắc mắc tương tự trong đầu, không có gì là khó hiểu cả. Nếu đúng theo kế sách của Kizuna hiện tại thì chấp nhận tiêu diệt hết Unravel, thế nhưng việc biến đổi vẫn chưa ngừng lại. Đó sẽ là một vòng luẩn quẩn cho tới khi loài người tuyệt diệt.

Chỉ cần suy ngẫm một lúc, ai cũng sẽ đưa ra kết quả tương tự mà thôi. Họ mong rằng vị chủ tịch đương nhiệm trẻ tuổi này có thể trả lời thỏa đáng cho câu hỏi đó.

Trên khuôn mặt còn chút gọi là non trẻ đó, vẫn chưa hết cái sự tự tin.

- Câu hỏi rất hay. Đúng, đó chính là chủ đề của hôm nay.

Anh ta búng tay "tạch" một phát, màn hình lớn phía sau bắt đầu hiện lên hình ảnh. Đó là các bức ảnh về Utopia và Unravel được máy chụp ghi lại.

Nhưng những hình ảnh này dường như đã chẳng còn xa lạ với bất cứ ai, tất cả vẫn đang tiếp tục chờ đợi từng lời nói của người này. Kizuna đứng dậy khỏi ghế ngồi, đưa tay ra mà dõng dạc nói.

- Con người có tiềm năng phát triển vô hạn, chính là điều không thể chối cãi. Bằng chứng thiết thực nhất chính là Utopia và Unravel. Thế nhưng, hai dạng tiến hóa đó chỉ đem lại tai họa cho loài người.

Sức mạnh tâm linh của Utopia nhiều lúc có thể vượt ngoài tầm kiểm soát, đến mức không thua kém vũ khí hủy diệt nào. Phía Unravel có sức mạnh thể chất vô cùng lớn, nhưng lại cần nguồn sống là thịt và máu của con người. Đó chính là lí do con người không thể chấp nhận sự tiến hóa đó, và bắt đầu gây ra cuộc chiến tranh giữa các chủng loài.

Đây là thứ đã diễn ra ở thế giới này suốt bảy năm vừa qua, và có thể kéo dài đến tương lai rất xa.

Sau chừng ấy thời gian cầm cự sống qua ngày, bây giờ Kurobane Kizuna cũng công bố một cách có thể ngăn chặn nó.

- Chúng tôi đã tạo ra một loại hợp chất có thể thay đổi con người, giúp họ tiến hóa vượt bậc và không bị biến đổi thành Utopia và Unravel. Tất nhiên, tác dụng tới cả các thế hệ sau nữa.

Một quyết định vô cùng táo bạo. Tuy nhiên cũng rất khó được chấp nhận cũng như thực hiện. Mới nghe thì ai cũng sẽ nghĩ rằng chàng trai này điên mất rồi.

Tất cả hít mạnh lấy một hơi rồi ồ lên một tiếng, chỉ trừ những người thân cận với Kizuna. Thư kí Yazakiri Asako đứng ngay sau anh cũng mỉm cười thầm mà lắng nghe.

Một người đàn ông trung niên người Mỹ cất tiếng với vẻ nghi hoặc.

- Tiến hóa? Nhưng Mr.Kurobane, nó khác như thế nào với Utopia và Unravel?

Ở đây, có rất nhiều người đến từ các Quốc Gia khác nhau. Thế nhưng, nhờ thứ thiết bị nhỏ gắn tai trái, họ hoàn toàn thấu hiểu được lẫn nhau, bằng chính ngôn ngữ quê hương mình. Đó là phát minh độc quyền của Kurobane Company, nay khá hiếm hoi nhưng trong tương lai có thể sẽ sớm phổ biến rộng rãi.

Quay lại vấn đề chính.

Câu hỏi của người đàn ông đó đã dấy lên cuộc bàn luận từ khắp các góc căn phòng. Đúng, họ không khỏi hoài nghi về điều mà Kurobane Kizuna nói. Cứ cho rằng nó có thể ngăn chặn tế bào Utopia và Unravel biến đổi đi, nhưng nhỡ đâu dạng tiến hóa đó cũng lại gây ra thảm họa tương tự.

Loài người bị dồn đến cùng đường, Kurobane Company cũng sẽ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm.

Nhưng, Kizuna không hề lo sợ hay biến sắc. Anh ta có thừa tự tin để cất cao giọng nói rằng, giả thiết đó chắc chắn sẽ không xảy ra.

- Nó chỉ có tác dụng "nâng cấp" sức khỏe của con người và ngăn chặn sự phát triển của tế bào biến đổi, ngoài ra vẫn sẽ như người bình thường.

Ngừng một chút, Kizuna nhìn một lượt từng người đang có mặt tại đây. Ánh mắt anh ta như có ý thăm dò, khi nó đã thỏa mãn rồi lại tiếp tục.

- Không chỉ ngăn chặn thảm họa này, ta còn có thể xóa bỏ các rủi ro bình thường như tai nạn giao thông, bệnh tật,... Đây sẽ là bước tiến hóa của loài người, bắt đầu cho một kỷ nguyên mới.

Những lời có cánh đó cũng làm lòng họ an tâm hơn chút.

Nhưng rốt cục kì, cái bài diễn văn hùng hồn đó cũng chẳng có gì hơn nói suông. Liệu người này có thể chứng minh sự ưu việt của thứ anh ta đang phát triển đúng như những lời đó hay không, lại còn là một vấn đề khác.

Đa số đã thấy e ngại về điều đó rồi, họ nhận thấy được sự thú vị nhưng vẫn chưa dám tin hoàn toàn. Bởi ngồi đây là những kẻ mang trọng trách to lớn vô cùng, nên đâu thể tùy tiện quyết định.

Ấy vậy nên, Kizuna cũng hiểu rất rõ mà đưa ra một lời dụ ngon ngọt khác.

- Sắp tới tôi sẽ cho các vị tận mắt chiêm nghiệm nó. Và tất nhiên, quyết định là ở các vị, đánh cược vào cơ hội ngàn năm có một này, hay là chờ tới điểm tận cùng?

Cuộc họp kết thúc tại đó. Những người ngoại quốc tham gia liền biến mất. Đó cũng chỉ là hình ảnh ba chiều được dựng ra để tham gia cuộc họp thôi, còn thân xác thật vẫn ở tại quê nhà.

Xong. Kizuna thở phào một tiếng.

Yazakiri Asako nhắm đôi mắt lại, cất lời khen vị chủ tịch tài năng đương nhiệm.

- Ngài làm tốt lắm.

Anh ta bật cười thật lớn, rồi cũng đáp lại.

- Chỉ mới bắt đầu thôi mà, để với tới giấc mơ to lớn đó.

Vừa nói, Kizuna vừa nhìn vào khoảng không vô định. Anh ta có một cái đích để nhắm tới, dù rằng chặng đường rất dài và khó khăn.

Asako đánh ánh mắt gian xảo của mình về phía người đàn ông đứng ngay bên trái Kizuna. Bằng cái giọng điệu mỉa mai thăm dò như mọi khi, ả ta hỏi.

- Cậu nghĩ sao, Ouga Hayato?

Hayato, vốn đang ẩn đôi mắt sau lớp kính đen, không cảm xúc mà đáp lại một cách vô trách nhiệm.

- Sao mà chả được.

Anh ta có vẻ như chẳng hề quan tâm tới cuộc họp ngày hôm nay, cũng như các vấn đề có trong đó. Bởi lẽ, người này còn nhiều việc quan trọng hơn mà bản thân nên ưu tiên.

Hayato dứt lời rồi rời đi ngay lập tức, mặc kệ Yazakiri Asako đang tỏ vẻ bực mình vì bị lơ. Thấy vậy, chủ tịch Kizuna cũng phải bật cười nhẹ mà chêm vào một câu.

- Kệ anh ta đi Asako-san, anh ta biết mình cần phải làm gì mà.

Dĩ nhiên là thư kí Asako hiểu được những gì Kizuna nói, ả ta kính cẩn cúi đầu.

*

Đúng như nội dung cuộc họp đó, Kurobane Company hiện tại sẽ toàn tâm để tiêu diệt Unravel. Chúng không tha cho bất cứ ai, không quan lứa tuổi cũng như địa vị ra sao. Chỉ cần là chủng tiến hóa đó, Autoid Robo sẽ nã súng.

- Dừng lại đi--!! Xin hãy tha cho chúng tôi...!!

Một người đàn ông trung niên rớm nước mắt, lê lết trên mặt đất mà ôm chặt con gái mình. Ông ta không ngừng hét lên những tiếng van xin, nhưng chúng chẳng quan tâm. Vài tên thành viên của Kurobane Company chậc lưỡi, rồi đẩy ông ra một cách thô bạo.

- Tránh ra!!

Người đàn ông trung niên đau đớn ngã choài xuống, nhưng vẫn cố gắng đứng lên tiếp tục van nài chúng. Ngay trên con đường nhựa, ở giữa khu phố đông người qua lại này. Mỗi người mang biểu hiện khác nhau, người muốn tránh né rắc rối, người hiếu kì đứng xem.

- Tôi van các ngài mà!!

Mục tiêu của chúng chỉ có đứa con gái của ông ta, hiện đang đúng mười sáu tuổi. Và đúng, trên khuôn mặt cô gái đang lộ rõ biểu hiện của sự biến đổi. Sẽ ớm thôi, sẽ có thêm một Unravel được sinh ra.

Thiếu nữ đó cũng bắt đầu khóc. Cô bé khóc vì số phận nghiệt ngã của chính bản thân mình.

- Tồn tại... cũng là một tội lỗi sao?

Đôi mắt ngây thơ long lanh đó tròn lên nhìn chúng. Nhưng những kẻ đó chẳng quan tâm chút nào. Chúng giơ khẩu súng lên, dí thẳng vào đầu thiếu nữ mà dường như không hề có khả năng chống cự.

Cô bé này sẽ trở thành một quái vật. Hơn thế nữa là một quái vật ăn thịt người.

Đó là tất cả những gì chúng cần biết, vì thế là chẳng do dự chút nào khi bóp cò súng cả. Tiếng nổ vang điếng không gian, đánh động mọi kẻ xung quanh. Những người hiếu kì đứng coi cũng tìm chỗ mà né, không muốn mạo hiểm nữa.

Máu phụt ra, chảy xuống mặt đường. Nhưng lại không phải máu của thiếu nữ đó.

Người đàn ông thuần con người kia, cha của cô bé, đã đỡ hộ phát đạn đó. Viên đạn đi thẳng qua thái dương và phá hỏng bộ não của ô ta. Máu tươi chảy thành dòng, len lỏi chảy vào những kẽ hở trên hè phố.

Cô bé ngỡ ngàng, không tin vào sự việc trước mắt mình. Thiếu nữ nhỏ bé ấy mặt cắt không còn giọt máu, mếu máo cố gắng lay lấy cơ thể đầy máu của cha mình.

Ba ơi.

Những tiếng gọi như vậy khẽ vang lên.

Ba ơi.

Nó vẫn chưa dừng lại, hòa vào âm thanh ngây thơ ấy là tiếng những tiếng khóc nức nở.

Ba ơi.

Âm điệu ngày càng nặng nề hơn, trên khuôn mặt ngây thơ vốn có ấy bỗng nhiên biến đổi nhiều hơn nữa. Hình vẽ nguệch ngoạc đơn sắc tự biến dạng, trở lớn hơn và thay thế làn da trắng bóc của một thiếu nữ.

Đôi mắt long lanh mở lớn ra, và bắt đầu biến sắc. Cái màu sắc của máu đã chiếm hữu nó, và biến cô bé trở thành quái vật.

- BA ƠIIIII--!!!

Không còn là tiếng gọi khẽ, cảm xúc của thiếu nữ tuổi trăng tròn bỗng dưng tuôn trào ra vì sự mất mát bất ngờ kia. Nhưng không dừng lại ở một tiếng hét, mà còn trở thành một sức mạnh cực kì đáng sợ.

Khoảng bán kính ba chục mét xung quanh, tất cả các cửa kính vỡ cùng lúc. Chúng va đập vào nhau và rơi xuống, tạo ra những tiếng ồn loảng xoảng khó nghe vô cùng.

Thế nhưng, giờ chẳng phải lúc khó chịu về cái đó. Một Unravel mới thức tỉnh, hơn nữa lại còn cực kì mạnh.

Là lỗi của chúng. Cô bé hiền lành kia giờ cũng phải có suy nghĩ như thế, cũng là do hoàn cảnh đưa đẩy mà thôi. Cá lớn nuốt cá bé, đó chính là quy luật mà tạo hóa đính chặt lên lịch sử loài người.

- Giải quyết nó thôi.

Mấy tên đến từ Kurobane Company nhìn nhau rồi nói. Chúng lấy chiếc thắt lưng màu đồng ra, rồi đeo quanh hông.

Chúng nhất loạt biến thân, cơ thể được bọc bởi một bộ giáp cam và đen. Thập tự quân Cruist đã sẵn sàng chiến đấu.

Chết tiệt. Từ đằng xa, phía trên của tòa nhà cao ốc lớn, một thanh niên chậc lưỡi. Cậu ta bận áo khoác cùng với mũ lưỡi trai che kín đôi mắt, thứ không ngừng quan sát mọi sự việc ngay từ lúc bắt đầu.

Cậu ta bực tức lắm. Đến cái nỗi mà nếu có một thứ gì đó trong lòng bàn tay, cậu cũng sẽ vô thức khiến nó nát vụn.

- Đừng dại dột, Heika. Cậu hiện giờ không có khả năng chống lại chúng đâu.

Thấy biểu hiện dễ đoán đó, người ngồi dựa vào tường ngay phía sau cũng cảnh báo. Để lộ ra vài sợi tóc ánh nâu sau lớp mũ áo, cô gái đứng dậy.

- Yoshida...

Retsuka Heika nhìn lại, mắt đối mắt với cô ta, tỏ vẻ băn khoăn. Không có lời cảnh báo vừa rồi, cậu hẳn đã không suy nghĩ mà xông tới cứu thiếu nữ kia.

- Cậu là hi vọng còn lại của Unravel, hãy suy nghĩ kĩ trước khi hành động.

Nhưng Heika vẫn bất mãn với điều đó, đôi mắt cậu không chịu nổi cảnh tượng kia.

Thiếu nữ vô tội đó đã hóa Unravel mà đánh với lũ lính đánh thuê đó. Thế nhưng, thực lực vẫn chênh lệch quá lớn. Cô bé ấy đang thất thế, chắc cũng chẳng trụ được bao lâu nữa đâu.

Từng giọt máu đỏ đổ xuống đường nhựa sau mỗi phát súng của chúng. Cô bé hét lên vì đau đớn.

Có ai thấu nỗi lòng của thiếu nữ ấy? Giờ mà cậu không hành động thì còn lúc nào nữa.

Heika đội lại mũ áo che kín mặt, cùng lúc cự tuyệt lại lời nhắc nhở của D.

- Xin lỗi, nhưng... tôi không chịu đựng được.

- Đợi đã...!!

Chưa kịp hết câu thì Heika đã biến mất.

Cậu nhảy xuống, từ cái độ cao lộng gió này. Dù là nó cao tới vài chục mét, thanh niên tên Retsuka Heika vẫn tiếp đất nhẹ nhàng.

Cậu nhanh chóng tiếp tục phóng tới trước khi quá muộn. Con phố đông đúc mà Heika bước đi như vào chốn không người. Những tòa nhà cao ốc xếp kín mít, con đường đầy người qua lại cùng với xe cộ chi chít, chẳng có thứ gì cản bước cậu.

Mỗi bước chân, cậu có thể đi xa tới gần chục mét. Tốc độ hoàn toàn vượt qua nhận thức của con người giúp cậu bước đến đó khi mà chưa kẻ nào nhận ra.

Trong khoảng gian ngắn ngủi đó, những cảm xúc kìm nén của cậu đã biến thành những dấu ấn màu đen trên khuôn mặt. Đôi mắt đỏ thẫm của cậu nhắm tới mục tiêu, bàn tay biến đổi sang thứ gì đó khác hoàn toàn loài người. Làn da bình thường bị thay thế bằng một lớp sần sùi và cứng cáp, bộ móng vuốt vừa dài vừa sắc lẻm cũng mọc ra từ đó.

Mất tổng cộng năm giây để cậu rút ngắn khoảng cách hàng trăm mét đó. Giờ những tên Rider thập tự kia đã ở ngay trước mặt cậu.

Bộ vuốt của cậu lóe lên dưới ánh nắng vàng, rồi đâm thẳng vào bộ giáp của thập tự quân Cruist. Chúng không phản ứng kịp, từng tên bị dính một đòn bất ngờ mà lùi bước.

Cả thiếu nữ vô danh cũng bất ngờ bởi chuyện vừa diễn ra.

- Anh...

Heika dang tay, ra hiệu cho cô bé lùi lại. Cậu đổ mồ hôi, chuẩn bị sẵn sàng cho đợt đáp trả của lũ khốn đó. Hiện không còn Kira Kira Driver, thế nhưng ý chí của cậu chẳng hề mất.

- Kurobane Company, lũ đạo đức giả chết tiệt--!!

Không kìm được cơn giận, Heika chửi rủa chúng. Khi đó thì lũ Cruist đã hiểu được tình thế hiện tại, chúng giương cao nòng súng lên nhắm bắn.

- Chính nghĩa tất thắng. Lũ quái vật kia, chịu chết đi!!

Một tên nói, rồi cùng mấy kẻ còn lại cũng nổ súng.

Cô bé ấy vẫn còn ở phía sau, thế nên Heika không thể né tránh. Cậu lấy tấm thân của mình mà đỡ lấy những viên đạn đó, hai hàm cắn chặt lại mà bật máu.

Người đó điên rồi sao? Quá liều lĩnh.

Thiếu nữ đó mở lớn mắt ra ngạc nhiên vì lại được người mình không quen biết xả thân bảo vệ. Nhưng bóng lưng ấy, sau khi ăn cả tá đạn, vẫn chưa ngã gục.

Mấy viên đạn đó cực kì mạnh, dù là Unravel thì cũng không chịu nổi. Nhưng, Heika thì khác. Cậu hoàn toàn không giống các Unravel còn lại.

- Chính nghĩa tất thắng à...?!

Heika tự cười giễu. Cậu nghiến răng, rút rồi vứt từng mảnh đạn còn đính trên cơ thể mình ra.

Từng giọt máu nhỏ xuống, nhưng thế này vẫn chẳng hề gì.

Khi cơn tức giận đã đạt đỉnh điểm, những dấu ấn đơn sắc sẽ ngày càng lớn hơn, và cậu sẽ mất đi phần người còn lại.

- Nếu vậy ta sẽ đập nát các ngươi để lập lại cái trật tự này...!!

Các cơ bắp của cậu phát triển mạnh lên nữa. Dù không có Driver thì cậu vẫn thuộc dạng kẻ đứng đầu, hoàn toàn vượt trên các Unravel khác. Cái thứ sức mạnh mà phải phá vỡ niêm phong để có được, ngay ở mức độ bình thường Heika đã sở hữu.

Đó là lí do mà...

Cậu không cần phải sợ chúng.

Chưa cần tới nửa giây, cú đấm đã giáng ngay vào mặt một tên. Hắn dù mặc giáp nhưng vẫn xoay vài vòng trên không khung trước khi đập người vào một chiếc ô tô trên đường. Chiếc ô tô nổ tan tành, kéo theo là Cruist Driver cũng chung số phận vậy.

Những thường dân hét lớn, xô đẩy nhau mà chạy tán loạn. Họ không muốn chết, khi mà khu phố này đã trở thành chiến trường.

Đúng như Heika nghĩ, vì sản xuất hàng loạt nên chất lượng của nó khá thấp. Với chừng này thì chẳng thể khắc chế Unravel mà chỉ đánh ngang hàng được thôi.

Nhưng bù lại, vũ khí của chúng lại khá mạnh. Một quả tên lửa định hướng cỡ nhỏ vừa được phóng tới, dù cố né nhưng nó vẫn phóng trúng được Heika. Cánh tay phải của cậu nổ tung, máu tươi bắn tung tóe.

Khuôn mặt cậu dính đầu máu, nhưng vẫn chẳng than lấy một lời đau đớn. Nhiều lần cậu đã còn đau hơn thế này rồi, bởi vũ khí chiến tranh của lũ Kurobane Company đó.

Cắn răng, cậu dùng hết sức bình sinh để tái tạo cánh tay. Những vết thương đấm máu bắt đầu liền lại, cánh tay được tái tạo trong chốc lát, tuy nhiên cậu mất một phần sức lực.

Thiếu nữ đằng sau nhìn cậu bằng một ánh mắt trầm trồ lẫn với thương xót. Nhưng, sức mạnh của cô bé ấy thì vào cuộc cũng chỉ làm vướng chân Heika. Vậy nên đành đứng yên một góc để xem.

Cái đám Cruist ở trước mặt cũng phải sợ, nhưng chúng không dừng lại. Lần này, đạn xả tới còn dữ dội hơn nữa. Nhưng Heika đã né được toàn bộ, một cách nhẹ nhàng.

Cơ thể cậu có thể chuyển biến linh hoạt để vượt qua các khoảng trống của đường đạn. Cũng nhờ thế mà không chỉ đơn thuần là né tránh, trong tích tắc khoảnh cách đã được rút ngắn. Mặt đường vỡ vụn ra bởi những bước chân của cậu.

Cậu tung ra một nắm đấm, thứ có thể biến một tòa nhà cao ốc lớn về với gạch vụn trong nháy mắt. Và giờ, từng tên trong số các Cruist có mặt tại đó được thưởng thức chúng.

Tên nào tên nấy đều gục ngã cả rồi. Quả thực kĩ thuật lẫn sức chiến đấu đều thua xa Heika, chỉ là hơn về mặt trang thiết bị.

- Ai dè lại gặp D ở đây... đúng là may mắn thật.

Tiếng cười khanh khách cất lên trong khi không gian đang tạm thời im lặng. Kẻ đó bước tới gần Heika, không chút trang bị, không chút phòng ngự.

Nhưng cậu hiểu tại sao hắn lại tự tin tới vậy. Heika giương nắm đấm, không chút khoan nhượng mà toan bẻ đầu hắn.

Biến mất. Đúng, chỉ có thể dùng từ "biến mất" thốt ra trong lúc ấy.

Chàng trai chừng trên hai mươi kia đã ở sau cậu tự bao giờ. Hắn đặt tay lên vai cậu mà khẽ nói.

- Ta chưa quên vụ Imuki Haru đâu, D.

Heika lại vung cẳng tay hất ngược lại phía sau, nhưng hụt lần nữa. Thêm câu nói đó của hắn thì mọi nghi vấn đã được giải đáp. Hắn là một Utopia của Nega Aurora, kẻ mang khả năng dịch chuyển tức thời.

Dù cố gắng ra sao đi nữa, cậu cũng chẳng tìm được kẽ hở trong những bước dịch chuyển đó. Khả năng của hắn, tuy không có sức hủy diệt gì nhưng xứng đáng được xếp vào hàng mạnh nhất.

- Ngươi... là cái thứ gì vậy?! À không, quan trọng hơn... sao ngươi có thể ở đây?!

Sức mạnh cực nhanh của Heika chẳng thể chạm tới một sợi tóc của hắn. Không những có sức mạnh lớn mà có thể dùng thạo năng lực nữa, thật đúng đáng sợ.

Nhưng thắc mắc của cậu đã đúng trọng tâm của vấn đề. Utopia thường sẽ không hành động ngay giữa ban ngày ban mặt thế này, hơn thế nữa là không có gì liên can tới chúng.

Khoan đã. Heika đang lục lại ký ức của mình. Dường như cậu đã bỏ sót điều gì đó, mà có thể là mấu chốt của sự việc này.

Phải rồi.

Cruist và Autoid Robo chỉ đi săn giết Unravel chứ Utopia thì không. Nếu là như vậy thì sự xuất hiện của kẻ này ở đây có nghĩa là...

- Các ngươi... hợp tác với Kurobane Company à?!

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó đã tìm ra câu trả lời, chàng trai kia cũng đánh giá khá cao về mặt trí tuệ của Heika. Anh ta cất tiếng xác nhận.

- Nếu đúng vậy thì sao nào? Eizawa Jun này dù sao cũng phải giải quyết vụ của Haru với các người thôi.

Haru. Imuki Haru. Cái tên này mới làm Heika nhớ ra lí do mà kẻ tên Eizawa Jun nhắm tới mình. Bởi cô gái kia, đồng sở hữu Deathief với cậu, đã giết người đó.

Ra vậy. Giờ là cái giá mà cậu phải nhận.

- Nhớ ra rồi à?

Từ phía sau, Jun tung cước vào ngay mạn sườn cậu ta. Tuy nhiên sức mạnh vật lý thì Heika hơn hẳn nên như thế cũng chẳng sao cả. Chỉnh lại tư thế của mình, Heika đối mặt với hắn bằng một nắm đấm khác.

Nhưng như mọi lần, nó lại hụt.

- Hiểu rồi, nhưng cứ như vậy thì chúng ta sẽ chẳng phân được thẳng bại đâu.

Heika cố để nụ cười ra ngoài mặt, nhưng trên thực tế cậu cũng bị thương từ nãy rồi. Giờ mà Eizawa Jun còn chiêu trò gì khác thì sẽ gục mất. Mục đích của cậu ngay từ đầu chỉ có cứu thiếu nữ kia, nhưng đối đầu với kẻ mang khả năng dịch chuyển thì giờ chạy trốn cũng bằng thừa.

Cậu phải đánh bại hắn, để có thể cứu cô bé đó. Tuy là chưa có đối sách gì hiệu quả nhưng tạm thời có thể sử dụng sơ hở mà Heika mới nhận ra.

Cậu vào thủ thế, chuẩn bị sẵn sàng đối phó.

Nhưng dường như đối thủ chẳng có ý định dùng lại trò cũ. Eizawa Jun bỗng phanh tà áo, làm lộ chiếc thắt lưng đa sắc ra, thứ vốn đã đeo quanh hông anh ta tự bao giờ.

Cái gì? Heika ngạc nhiên vì kẻ này lại mang thứ đó bên mình. Đó là Kira Kira Driver, nếu vậy thì độ quan trọng của hắn cũng lớn lắm mới sở hữu nó được.

- Ta là... Deathief.

Kaishi! Bloody Pen! Killer!

Âm thanh quen thuộc đến từ thiết bị hình chiếc bút.

Thứ đó từng là vật sở hữu của cậu, vậy mà giờ Heika phải đối đầu với nó. Khó khăn lắm đây, khả năng chết lại rất rất rất cao nữa là đằng khác.

Heika vội vã cúi xuống lấy nhanh chiếc thắt lưng màu đồng lăn lóc dưới mặt đất. Dù không có sức mạnh tương đương nhưng cũng sẽ phần nào rút ngắn được khoảng cách.

Cả hai kích hoạt thiết bị, đồng loạt chuyển hóa. Những phần giáp được thắt lưng triệu gọi liền gắn lên cơ thể họ, ghép thành một bộ chiến giáp hoàn chỉnh.

Cos: Killer! Slay all! Bloody Weapon!

Cos: Cruisader! Ready go! Crush Enemy!

Nhanh như cắt, ngay khi quá trình chuyển đổi hoàn thành thì cả hai đã kịp rút vũ khí ra. Vì vũ khí của Cruist là tầm xa nên tất nhiên Heika không có sự lựa chọn nào ngoài kéo giãn khoảng cách, mặc dù cậu chẳng quen chiến đấu kiểu vậy.

Với thanh đại thái đao dài gần hai mét, bị đánh trúng là điều rất dễ. Nếu không tập trung cao độ để né tránh, cậu chắc chắn sẽ bị xiên que sớm.

Vừa tự nhắc bản thân như vậy, mũi kiếm của Kira Kira Odachi đã ở ngay trước mặt cậu. Nhưng trong khoảnh khắc, Heika đã kịp ngửa người ra phía sau mà né trong đường tơ kẽ tóc. Nếu trúng cú đó, dù có mặc giáp này cũng chưa chắc đã sống nổi.

Quá may mắn, nhưng không chắc là lần sau còn có cơ hội đó. Heika bắt đầu di chuyển cẩn trọng hơn, không liền lĩnh như trước hơn. Cậu lùi lại, chỉ tập trung phòng thủ và tỉa từng viên đạn vào đối phương.

Nhưng như vậy cũng chẳng ích gì, Eizawa Jun hoàn toàn đánh bật được chúng. Khả năng quan sát và phản ứng cũng chẳng kém gì Heika đâu, cũng có kinh nghiệm chiến đấu nữa.

Vậy cuối cùng chỉ có một thứ mà Heika có thể tin là hi vọng chiến thắng ngoại trừ may mắn. Đó chính là sức mạnh vật lý của một Unravel. Kira Kira Stone có thể phong ấn sức mạnh tâm linh nhưng vật lý thì không, chính vì thế mà cậu đã có sách lược để hạ gục Eizawa Jun.

*

Trong một căn nhà gỗ nhỏ xập xệ ở ngoại ô thành phố, đang có cuộc hội thoại xuyên quốc gia diễn ra. Nếu là chỗ ở thì có hơi tồn tàn, nhưng dùng cho mấy việc bí mật để không bị ai chú ý thì khá lý tưởng đấy. Nó còn nằm ngoài tầm ảnh hưởng của Kurobane nữa.

Aru điềm tĩnh ngồi trên chiếc ghế xoay bên cạnh bàn làm từ gỗ lim, đặt trên đó là một thiết bị.

- Mr. Kasuga, anh có ý gì đây?

Hình ảnh ba chiều mờ mờ của người đàn ông tóc vàng người Mỹ hiện lên trước mắt Aru. Ông ta nói cái giọng ồm ồm của một người đứng tuổi, nghi ngờ hỏi lại.

Anh ta kính cẩn đưa ra lời đề nghị của mình, với người đàn ông hiện đang đứng đầu nước Mỹ đó. Michael Jackson, nếu có chuyện gì quan trọng thì đích thân ông ta sẽ đứng ra đàm phán.

- Tôi sẽ hỗ trợ các ông Rider System để phát triển nó lên một tầm cao mới, chúng ta có chung mục đích mà phải không?

Người đàn ông bên kia màn hình nghe vậy ngạc nhiên mà tỏ vẻ băn khoăn. Ông ta suy ngẫm một lúc, rồi lại bàn chuyện với vị trợ lý ngay bên cạnh.

Có vẻ tình hình chuyển biến theo hướng tích cực rồi. Ngay từ đầu nếu chỉ dựa vào Kazuya Terumi thì anh biết chắc không có cửa thắng rồi, nhưng nếu có chính phủ Mỹ giúp lại là chuyện khác.

Khả năng chiến thắng sẽ tăng lên 50%, hoặc ít nhất là Aru nghĩ vậy.

Bàn bạc đã xong, ông ta hắng giọng, cất tiếng nói với Aru bằng vẻ nghiêm trang vô cùng.

- Thực ra thì Mr. Kurobane mới mở cuộc họp, và nội dung trong đó như anh đã biết. Giờ anh có gì để đảm bảo rằng việc nghe theo lời đề nghị của anh sẽ giúp thế giới thay đổi?

Đúng là tạo ra thêm Rider System cũng chỉ gây thêm chiến tranh mà thôi, còn vấn đề chính vẫn chẳng giải quyết được. Aru nhanh trí hồi đáp, bởi cái này cũng hoàn toàn nằm trong dự tính rồi.

- Tôi đã chuẩn bị sẵn, trong cuộc gặp mặt sắp tới, tôi sẽ nói chi tiết cho ngài.

Nét mặt của người đàn ông đó có chút thay đổi, tuy không hiện rõ.

- Được rồi.

Nắm chắc lợi thế, Aru mừng mà cười thầm. Anh cúi đầu kèm theo lời cảm ơn tới vị thủ lĩnh của quốc gia hàng đầu kia.

- Xin cảm tạ. Mong được giúp đỡ trong thời gian tới.

Quả nhiên đây là cao kế. Với một quốc gia như Mỹ, ắt sẽ không chịu nổi sự phụ thuộc vào Nhật Bản. Khi Aru cho họ cơ hội để có thể phát triển mọi thứ theo ý họ thì dễ gì bỏ qua được.

Về phần công nghệ Rider System mới, đã có Mỹ lo liệu. Giờ anh chỉ việc đi đàm phán với các quốc gia mạnh khác về việc sử dụng nhân lực cũng như nguồn đầu tư. Nếu thuận lợi thì đây sẽ là một bước ngoặt lớn cho thế giới này, thoát khỏi sự phụ thuộc vào Kurobane Company.

Vấn đề còn lại, cũng chính là vấn đề lớn nhất mà suốt mấy năm vừa qua chưa có ai, có quốc gia nào thực hiện được. Đó chính là ngăn chặn sự tiến hóa của nhân loại, Unravel và Utopia.

Có lẽ sẽ đau đầu lắm đây, nhưng Aru cũng đã vạch ra được đường đi rồi. Giờ anh chỉ việc đưa mọi thứ vào guồng quay mình làm ra thôi.

Trong lúc trầm ngâm nghĩ ngợi thì có tiếng gõ cửa, anh tự hỏi là ai. Anh đang ở một khu vực vắng người qua lại, nếu tới đây thì chắc cũng phải biết về chuyện vừa diễn ra. Nhưng cũng chẳng quan tâm lắm, Aru tắt thiết bị trò chuyện ba chiều rồi cất tiếng.

- Ai đó?

Anh toan rút lấy khẩu súng nhỏ giắt bên hông, sẵn sàng nã thẳng vào đầu kẻ bên kia cánh cửa. Nhưng có vẻ không phải Kurobane, nếu là chúng thì đã tràn vào chứ chẳng bình tĩnh gõ cửa đâu.

Hơn thế nữa...

- Xin phép nhé.

Một giọng nói vô cùng tự tin kèm theo là ý đùa cợt vang lên, cánh cửa từ từ mở ra. Trước sự ngạc nhiên của Kasuga Aru, một cô bé chừng mười hai tuổi bước vào.

- Em là...

Aru không tin vào mắt mình, anh tự hỏi chuyện gì đang diễn ra. Nhưng, có vẻ sau khi trấn tĩnh và nhìn lại cô bé đó, anh đã hiểu được phần nào sự việc.

Cô bé xưng danh, xác nhận nghi vấn của Aru.

- Izaya Yuna... à không, gọi là Ookami Ouka đi. Tôi là thủ lĩnh của Nega Aurora.

Vậy là đúng thế, đây là thủ lĩnh của nhóm Utopia hiện đang bặt tin đó. Nhưng thật hiếm khi cô bé này đặt chân ra ngoài, dù đã gặp trước đó vài lần nhưng mãi anh mới nhớ ra.

Cô bé này... có tới hai nhân cách.

Một, Izaya Yuna bình thường và ngây thơ. Cô bé mang năng lực tiên tri, tuy rằng nó tới một cách ngẫu nhiên, không điều khiển được.

Hai, Ookami Ouka mưu mẹo và đầy toan tính, cũng chính là thủ lĩnh thực sự của Nega Aurora.

Thực sự... chuyện gì đang đến đây?

- Tới đây có mục đích gì...?!

Khuôn mặt Aru trở nên nghiêm trọng, cũng bởi anh biết sự nguy hiểm của nhân vật này. Tuy chưa rõ có năng lực chiến đấu hay không, sự xuất hiện của kẻ đứng đầu lũ đó cũng đáng quan ngại đấy.

Cô bé tự xưng Ookami đó mỉm cười, tuy là một nụ cười ngây thơ nhưng vì lý do nào đó cũng phải khiến Aru lạnh sống lưng. Cái giọng nói trong trẻo của một cô bé chưa trưởng thành vang động căn phòng nhỏ bé.

- Chúng ta hợp tác được mà đúng không? Vì kế hoạch xóa bỏ Kurobane Company!

Nega Aurora đã im lặng ba tháng nay rồi, và đây là nước cờ đánh dấu sự trở lại. Trong Aru hiện giờ mang những cảm xúc hỗn độn, anh nghĩ rằng có vẻ vấn đề mình phải giải quyết nhiều hơn so với dự kiến rồi.

*

Chuỗi âm thanh sống động của một cuộc chiến bỗng dậy lên ngay trên con phố còn tấp nập người qua lại vài tiếng trước. Một khu vực bị phá nát bởi sức mạnh từ bộ giáp cả hai đang mang.

Đứng lên từ đống gạch vụn, Jun phủi bụi còn bám trên chiến giáp rồi lại phóng tới với tốc độ kinh hồn. Vẫn đứng yên tại một vị trí, Heika không ngừng xả đạn.

Nhưng lưỡi gươm xé gió kia lại phá nát toàn bộ, bởi hắn hoàn toàn nhìn thấu từng đường đạn. Mũi kiếm lại đâm tới, cậu kịp né sang một bên nên bức tường phía sau ăn trọn đòn tấn công. Một tòa nhà bỗng chốc đổ sập và vỡ nát, chỉ bằng mũi kiếm đó.

Heika lùi lại, tiện tay cậu nắm lấy phần đầu của một chiếc ô tô. Cơ bắp gồng lên mạnh mẽ, cậu vung tay ném nó về phía Eizawa Jun trong bộ giáp Deathief. Chỉ sau một giây, những gì cậu thấy còn là chiếc xe nổ tung và một đống khói bụi mù mịt.

Từ trong đám khói bụi đó, có ánh kim loại lóe lên. Lần này thực sự bị bất ngờ, Heika dùng khẩu súng mà đỡ lại mũi kiếm. Tuy nhiên, khẩu súng đó lại bị xuyên thủng, đâm mạnh chút nữa Kira Kira Odachi đã ghim thẳng vào cơ thể cậu.

Khói dần tan, hiện lên bóng hình của chiến binh với áo choàng xanh lam.

『Checkmate--!!』

Bộ giáp Cruist biến mất, Heika phun ra một ngụm máu. Màu trắng thuần trên phần thân chiến giáp Deathief bị vấy máu đỏ thẫm.

Nhưng khi ấy, Heika lại cười, chẳng rõ vì sao. Chuyện xảy ra sau đó cũng khiến Jun hiểu được vấn đề.

Tay cậu ta rút lấy Kira Kira Driver cùng với Bloody Pen Killer, giờ thì cả Eizawa Jun cũng trở về nhân dạng. Thanh Odachi biến mất, nhưng vết thương chí mạng vẫn còn đó, Heika cười trong đau đớn.

- Rất tiếc nhưng... ta mới là kẻ thắng!!

Đeo nó quanh hông rồi nhấn nút, Heika lại một lần nữa được trang bị bộ giáp Deathief. Cậu triệu hồi Kira Kira Odachi, nhanh tay vung mà chém một nhát hình chữ "Nhất" vào Jun.

Nhưng kẻ đó lại biến mất, thật là một đối thủ phiền nhiễu.

- Tuyệt vời lắm, giờ ta phải chơi nghiêm túc rồi.

Câu nói đó chứng tỏ nãy giờ Eizawa Jun chỉ đang đùa với cậu mà thôi, còn thực lực của hắn vẫn chưa tung ra. Hắn lại lấy ra chiếc thắt lưng đa sắc, lần này thì lại khiến Heika kinh ngạc gấp bội.

Vậy là kẻ này mang theo mình những hai Kira Kira Driver. Nếu vậy thì chiếc này chính là của...

Kaishi! Bloody Pen! Youth!

...Fashare của Shinigami.

- Kakusei.

『Kakusei!!』

Cả hai lên Kakusei Mode cùng lúc. Những đường sáng mang màu đặc trưng của hai bộ giáp rực lên. Người cầm Odachi, người cầm Naginata, họ lao tới tấn công nhau. Mặt đất không chịu nổi sức mạnh của chiến giáp nên vỡ nát, trở thành những mảng vụn bị đánh bật lên không trung.

Thiếu nữ kia đã đánh giá hai cả hai, cô bé chưa bao giờ chứng kiến tận mắt hai chiến binh mang Driver đánh với nhau. Trận chiến của họ hoàn toàn vượt ngoài những gì tưởng tượng, chỉ cần một chút sơ suất nhỏ cũng có thể chết. Trong cô bé lúc này là một thứ cảm xúc hỗn độn và khó tả, nó bao gồm cả sự ngỡ ngàng, sợ hãi và lo lắng.

『Tới đây thôi!』

Eizawa Jun dường như bị thất thế hẳn, bởi ở đây thì sức mạnh tâm linh hoàn toàn bị niêm phong, còn sức mạnh vật lý thì Heika vẫn trội hơn hẳn. Vậy nên thắng bại cuối cùng chỉ có thể quyết định bằng...

- Cứu với!!!

Thiếu nữ khi nãy đang bị những tên Cruist khác tóm, chỉ chú ý tới đối thủ nên Heika đã quên mất điều đó. Cậu chậc lưỡi, toan chạy ra đó ngay lập tức để ứng cứu.

Nhưng Eizawa Jun không phải loại người sẽ cho phép chuyện đó xảy ra. Lúc đối phương đang sơ hở toàn thân vì bất ngờ, hắn kích hoạt sức mạnh của thứ vũ khí trên tay mình.

Youth! Burning Slice!

『Xắt lát nào!』

Để cây Naginata ngang lưng một lúc, khi nó tụ đủ sức mạnh cần thiết thì Jun xoay cơ thể, vung mạnh nó. Một đòn tấn công có dạng lưỡi dao gió tấn công thẳng vào Heika, người lúc này không chút phòng ngự. Tuy nhiên, cậu ta vẫn phản ứng kịp mà đưa cây Odachi ra đỡ.

Chỉ có điều là vẫn phải hứng chịu một phần không nhỏ thương tích. Vết thương sẽ phục hồi nhanh thôi, nhưng trong thời gian đó thì Eizawa Jun đã kịp tung ra át chủ bài của mình.

Soul Booster, thứ thiết bị mà hôm trước Rigust cũng đã sử dụng.

Booster! Magician!

Khi Jun kích hoạt nó, trên Kira Kira Driver đã mở ra một khoảng trống. Chỗ đó để gắn Soul Booster vào, hắn để nó vào đúng vị trí rồi bấm nút trên chiếc bút lần nữa.

Cos: Magician! Mahou! Kanpekina Performance!
("Ma thuật! Màn trình diễn hoàn hảo!")

Phần giáp trắng trên thân thể biến mất, trên không khí hiện ra những phần chiến phục xanh tím, rồi nhanh chóng gắn vào thay thế. Vậy là Fashare - Magician Cosplay đã hoàn chỉnh, nó tỏa ra uy áp hoàn toàn khác với Kakusei Mode.

Thật điên rồ! Heika phải bật lên suy nghĩ như vậy. Nếu hắn sử dụng thứ này thì chắc hẳn là đang rất nghiêm túc rồi...

『Soul Booster giúp ta có thể tận dụng năng lực của mình ngay trong bộ giáp này!!』

Vừa dứt lời, Fashare màu xanh đã vòng ra phía sau Heika. Cậu lần nữa lại chẳng phản ứng kịp, để rồi ăn đòn tấn công đầu tiên.

Từ cây gậy ảo thuật mới gọi ra, Jun bắn những viên đạn nổ áp sát vào phần lưng Heika. Chúng hoàn toàn xuyên thủng cơ thể cậu, điều này cũng xác thực về độ chênh lệch sức mạnh.

Cậu cảm thấy khó chịu vô cùng, cả người nóng ran lên và vết thương cũng khó phunc hồi hơn. Phải rồi, bộ giáp này cũng cản một phần sức mạnh tái tạo.

Có lẽ là thế này thì thậm chí không thể chạy nổi rồi, chưa nói gì tới chuyện cứu cô bé kia. Để đối đầu với cái sức mạnh đó, Heika cần một cái tương đương.

Đắn đo một vài khắc, cậu cũng lấy thứ thiết bị giống hệt của Eizawa Jun. Hắn tỏ vẻ ngạc nhiên mà nói.

『Không tin nổi là ngươi cũng có Soul Booster đấy.』

Phải, thứ này cậu có được nhờ việc tấn công cái phòng thí nghiệm ngày trước. Tuy nhiên, mãi cho tới lúc nãy mới biết cách sử dụng nó, vậy nên bây giờ có thể thử luôn.

Booster! The Butcher!

Soul Booster sẽ cho ra những dạng chuyển hóa khác nhau tùy vào người sử dụng, còn tất cả thiết bị thì như nhau cả. Có thể nói rằng, nó chứa đựng linh hồn của chủ sở hữu, giúp họ có thể phát huy sức mạnh lớn nhất.

Cos: The Butcher! Shiretsu! Subete o korosu!
("Hung bạo! Tàn sát tất cả!")

Tương tự Fashare, phần giáp trắng thuần của Deathief cũng biến mất. Cấu thành lên từ các hạt phân tử lơ lửng trong không gian,  một bộ giáp mới với màu đỏ thẫm và xám đã được triệu tập. Nó nhanh chóng gắn vào cơ thể chủ nhân, và ban cho cậu ta một hình hài cùng với sức mạnh hoàn toàn mới.

Đáng lẽ Kira Kira Driver sẽ giảm lại sự cuồng sát trong Heika, thế nhưng Soul Booster lại nâng cấp nó lên. Tất nhiên nó sẽ đưa cậu ta trở lại phong cách chiến đấu hoang dại, tàn nhẫn và cẩu thả vốn có, đúng như cái tên The Butcher.

Chỉ trong một cái chớp mắt, đã không thấy Heika đâu nữa mà chỉ còn đống tàn tích của đường nhựa bật lên không trung. Cậu triệu hồi ra cây rìu, rồi vung mạnh về phía Eizawa Jun. Với tốc độ đó, hắn dễ dàng né được nên mặt đất hoàn toàn ăn trọn đòn tấn công.

Một khu vực lớn xảy ra chấn động, mặt đất cùng tường các tòa nhà xung quanh nứt toác, thiếu chút nữa là đồng loạt đổ sập. Jun vừa mới nhận ra rằng đối phương nguy hiểm tới cỡ nào, không tung ra toàn bộ thực lực chắc cũng khó giữ mạng.

Nhưng thực ra ngay từ đầu Heika cũng không có ý định đánh bại Eizawa Jun rồi.

Đòn tấn công hụt vừa rồi đã ảnh hưởng tới cả lũ Cruist đang cố bắt lấy cô bé kia. Khi mọi thứ hãy còn lộn xộn, Heika đã có cơ hội để tới cứu. Cây rìu nặng trĩu được vung xuống, rồi bất ngờ khi chưa ai kịp nhận ra thì một lượng máu lớn đã phụt lên và nhuộm đỏ xung quanh.

Cơ thể của một kẻ mặc giáp Cruist đã bị chẻ đôi một cách dễ dàng. Dù dễ mất kiểm soát nhưng tốc độ và sức mạnh này thật quá kinh khủng.

Nhìn quang cảnh diễn ra trước mắt, cô bé mới vừa nếm trải bước đầu tiên của trang sách mới trong cuộc đời mình, không hề biết nên vui hay buồn.

Thông thường, được cứu thoát thì cô nên vui mới đúng, nhưng lần này lại khác. Cái phong cách điên cuồng kia làm cô bé thấy sợ hãi đến nỗi không cử động được cơ thể. Nó cứ vô thức run bần bật, và đôi mắt thì vẫn dán chặt vào từng hành động của chiến binh cuồng loạn. Đầu óc cô bé hoàn toàn trống rỗng.

Cô bé thoáng nhìn lại cơ thể và trang phục của mình, nó đã vấy sắc đỏ thẫm và tanh mùi của thứ chất lỏng đó. Cũng có nghĩa là, từ bây giờ, cuộc sống yên bình của cô gái mới mười sáu tuổi đầu chấm dứt hoàn toàn. Ngày qua ngày sẽ không gì ngoài những trận chém giết như thế này.

Không, không muốn thế. Cô bé hét lớn, và nhờ thế gây được sự chú ý của những kẻ còn lại. Heika đang tàn sát những tên lính chậm chạp hay Jun chuẩn bị giương gậy tấn công cũng phải khựng lại.

Cô bé vô danh kia tự cắn vào tay mình, máu phun ra vì một mảnh da lớn bị mất. Miệng dính máu đỏ, đôi mắt thì trở nên vô hồn và điên dại. Cái thân thể của một thiếu nữ ấy, giờ đã không còn nguyên vẹn nữa.

Con quái vật bên trong xé toạc thân thể nhỏ bé và thoát ra, gầm lên một tiếng lớn. Không gian bị rung chuyển, làn sóng âm thanh cực mạnh tác động lên một khu vực lớn. Rồi chẳng mấy chốc, khi Heika và Jun kịp hoàn hồn thì cô bé kia đã trở thành con thú khát máu khổng lồ đang nhe nanh vuốt trước họ.

『C-Cái gì...?!』

Đây có lẽ họ lần đầu tiên chứng kiến một Unravel tự ăn chính mình trước khi ăn thịt con người, và tất nhiên là biến thành quái vật mất kiểm soát rồi. Nhưng xem ra là lần này, bề ngoài nó còn khủng kiếp và đáng sợ hơn những cá thể khác nhiều. Chỉ cần nhìn đôi mắt đỏ thẫm cùng đống gai góc dựng đứng là Heika biết, cậu đã tận mắt chứng kiến rất nhiều kia mà.

『Giờ thì được rồi chứ?!! Hãy giết tôi đi!!』

Đó là những lời yếu ớt cuối cùng phát ra từ cơ thể quái vật kia, khi tiềm thức của cô bé vẫn còn đọng lại chút ít.

Tại sao lại làm vậy? Heika rất muốn hỏi điều đó, nhưng đã muộn mất rồi. Ý thức đã hoàn toàn bị nuốt trọn, giờ là bản tính quái vật chiếm hữu.

Heika ngẩn cả người ra, tay cậu nắm hờ cây rìu chiến.

Rốt cục cậu đang chiến đấu để làm gì? Để nhìn thấy những cảnh thế này à?

Không...

Là để thực hiện mong ước của họ.

The Butcher! Darkling Crush!

Heika giương cao lưỡi rìu đẫm máu, rồi bổ xuống một nhát. Lưỡi rìu ấy, chứa đầy năng lượng được truyền từ chiếc thắt lưng cùng với ý chí của cậu, tạo ra một sức mạnh lớn vô cùng. Một góc phố bị nghiền nát cùng lúc với con quái vật mất kiểm soát, mọi thứ kết thúc với màu đỏ bao phủ.

Cậu đáp đất một cách nhẹ nhàng, nhưng trong thâm tâm thì nặng nề vô cùng. Cây rìu chiến biến mất vào không gian, Heika vẫn đứng trân trân tại vị trí.

Eizawa Jun nãy giờ không hề di chuyển, cũng không ngờ về hành động bất ngờ của Heika.

『Ngươi... thực sự điên hơn ta nghĩ nhiều đấy!』

Sau lớp áo giáp đó, biểu hiện của đối phương là như thế nào thì cả hai đều không biết.

『Đôi tay này... thực sự chẳng nắm được cái gì cả.』

Thật vô nghĩa.

Heika lẩm bẩm rồi rời đi nhanh chóng. Về phần Eizawa Jun cũng chẳng muốn truy sát nữa, hôm nay như vậy là quá đủ. Anh thoáng nhìn đống tàn tích và thương vong của cuộc chiến mà nghĩ ngợi.

Heika đã kìm cho bản thân không buồn, cũng không hối hận vì việc mình đã làm. Hôm ấy, đã có một cơn mưa thật lớn, ngay trong lòng của cậu ta.

*

Bầu trời tối sầm, giờ cũng đã xế chiều. Những gì còn lại sau hôm nay chỉ là một mớ tàn tích của thành phố và vết thương lòng của nhiều người.

Sau đó một lúc lâu, Heika vẫn chưa thể trở lại bình thường. Cơ thể cậu ghi nhớ nó, cái cảm giác xuống tay giết cô bé vô tội đó. Bàn tay cậu run run, đi kèm theo là nét mặt thất thần.

- Đâu phải lỗi của cậu.

Từ phía sau, D vòng tay ra mà ôm lấy cậu. Mặc dù hơi ấm thể xác được truyền nhưng trái tim cậu còn chút lạnh lẽo. Cậu mở lớn đôi mắt, ngước nhìn bầu trời tối đen như mực.

- Phải rồi... tôi không sai! Thứ sai thực sự là chúng... lũ khốn nạn Kurobane Company đó!! C-chỉ cần giết sạch chúng thôi... chúng ta sẽ được cứu rỗi phải không...?!!

Mặt cậu ta tái mét, vẫn cố gắng nói những lời tự an ủi bản thân. Heika ôm đầu, nhìn vào một khoảng không u ám, như cái tương lai mà cậu đang tưởng tượng tới.

Chấn thương tinh thần của cậu ta còn nặng hơn D nghĩ nữa, xem ra cũng không dễ gì hồi phục đâu.

Mới chỉ là bước đầu tiên, sắp tới sẽ khó khăn nữa đấy.

- Chúng ta sẽ... bắt đầu chuẩn bị cho chiến tranh.

<--------------------To be Continue...
Về Đầu Trang Go down
vietnam hero
Rookie
Rookie
vietnam hero


Nam Cancer Snake
Tổng số bài gửi : 945
Reputation : 39
Birthday : 05/07/2001
Join date : 10/09/2015
Age : 22
Đến từ : ko đến từ đâu,ta đến từ đây

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 24 Dec - 22:04

Deathieaf Kakusei Mode...chưa kịp thể hiện mấy đã bị Fashare Magician Cosplay cho sml ( dễ hiểu thôi,tại Fashare dùng Soul Booster )

"Ô ta" thiếu "ng" : Ông ta

Aru sắp được xài hàng mới ( Huyền thoại mới về Kaiser lại sắp được diễn ra ) và vẫn chưa thấy Kiriya có động tĩnh gì...và Shinigami thì trắng mẹ thông tin rồi
Về Đầu Trang Go down
Kitazaki-kun
Private
Private
Kitazaki-kun


Nam Taurus Snake
Tổng số bài gửi : 1060
Reputation : 22
Birthday : 27/04/2001
Join date : 22/09/2015
Age : 22

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 24 Dec - 23:52

Kiriya chiếm sân chơi hơi nhiều nên tạm cho ẩn thôi, sẽ sớm quay lại

P/s: nhân tiện cũng Me ri chịt mệt VNST 4rum Smile))

Kamen Rider Fashare - Page 10 2zhgsac
Về Đầu Trang Go down
MegaBeatle
Rookie
Rookie
MegaBeatle


Nam Gemini Dragon
Tổng số bài gửi : 821
Reputation : 114
Birthday : 18/06/2000
Join date : 28/05/2015
Age : 23
Đến từ : Hà Nội

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeThu 28 Dec - 20:40

Đm hay vkl hay hơn cả tuyệt tác của VS và Annie Trần. Nhưng dài vkl t đọc đến đoạn chế thuốc thì t bị sốc thuốc... <(")
Về Đầu Trang Go down
https://linktr.ee/Basephoth
Kitazaki-kun
Private
Private
Kitazaki-kun


Nam Taurus Snake
Tổng số bài gửi : 1060
Reputation : 22
Birthday : 27/04/2001
Join date : 22/09/2015
Age : 22

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeSun 31 Dec - 9:04

Không liên quan lắm tới Fashare nhưng thôi nhét tạm vào đây. Đây là Zero Chap 1 t viết lại sau một hồi ngồi đắn đo (chi tiết hơn và thêm vài tình tiết phụ)

Kamen Rider Fashare - Page 10 Ipsjn5

Mồ hôi không ngừng vã ra, cậu thanh niên đó thúc đôi chân mình chạy đi mặc nó đã rã rời. Nét mặt cậu thất thần, đôi mắt mở lớn mà nhìn xung quanh.

Đống gạch vụn chồng chéo lên nhau, chính là tàn dư còn lại của những tòa cao ốc trang hoàng. Máu chảy thành sông, tứ phía bốc lên là mùi của tử thi. Cứ một lúc lại nghe được tiếng hét thất thanh của ai đó. Trước đôi mắt mơ hồ của cậu, chính là một quang cảnh chết chóc.

Câu hỏi đầu tiên dĩ nhiên là "Chuyện gì đang diễn ra?", tuy vậy cũng chỉ là trong tâm tưởng mà thôi. Cơ thể cậu run lên không ngừng, đến nỗi chẳng thể bật thành tiếng nói.

Bộp. Cậu vừa vấp phải thứ gì đó, rồi ngã soài xuống mặt đất. Bộ đồng phục nam sinh đã bị dính đầy cát bụi, cùng với một thứ chất lỏng màu đỏ. Khi nhận ra điều đó, cậu cũng lờ mờ nghĩ đến thứ mình vừa vấp vào.

Toan ngồi dậy tiếp tục chạy đi, mắt cậu bất giác đánh qua đó, như một bản năng của con người. Đó là cơ thể người phụ nữ bị xé nát, mỗi phần văng một nơi. Mắt của người xấu số đó chưa nhắm lại hoàn toàn, và biểu hiện khuôn mặt vô cùng sợ hãi.

Cậu thanh niên mặt tái mét, hét lên một tiếng. Đôi chân cậu tự chạy đi, mà chẳng suy nghĩ gì thêm cả.

Bầu trời bỗng tối sầm lại, giữa khung cảnh đổ nát ấy, lại nghe đâu một tiếng nói rất bình tĩnh và đầy ma mị.

- Thấy rồi đúng không, Hanasaki Asuka? Đó chính là kết thúc của thế giới.

Cậu ta khựng lại, quay đầu trong sợ hãi để xem tiếng nói ấy đến từ đâu. Tuy thực sự thì cậu không muốn biết, mà chỉ muốn chạy đi nữa, cho tới khi nào thoát khỏi địa ngục này. Nhưng điều gì đó đã run rủi thanh niên tên Hanasaki Asuka phải làm vậy.

Người cậu nhìn thấy lúc này, chủ nhân của câu nói hồi nãy, lộ ra bộ mặt lãnh đạm. Kẻ đó khoác một chiếc áo choàng đen rách nát phủ kín từ đầu đến chân. Tuy giấu một phần khuôn mặt qua sau lớp mũ áo nên không nhìn rõ lắm, nhưng cậu có cảm giác quen thuộc một cách khó hiểu.

Cậu chưa kịp nói gì, và cũng chẳng thể nói gì. Trong khi đó, người đàn ông bí ẩn kia đã biến đổi. Cả da thịt lẫn trang phục tơi tả kia đều biến mất, thay vào là lớp vảy tối màu, xấu xí và sần sùi. Cuối cùng là gai nhọn mọc lên khắp cơ thể kẻ đó, đôi mắt thì điểm một màu đỏ rực.

Có gì đó vừa sượt qua, nhanh đến nỗi Hanasaki Asuka chẳng thể nhìn thấy gì, bên tai cậu chỉ nghe thấy tiếng 'xoẹt' nhẹ. Thứ duy nhất lọt vào tầm nhìn của cậu, chỉ có một đống máu tươi bắn ra và cảm giác được sự đau nhói. Nó không ngừng nhỏ xuống, nhuộm màu sắc của cái chết lên mặt đất.

Cái bộ vuốt sắc lẻm mà tên quái vật kia đang giơ lên cũng dính thứ chất lỏng đó.

Mất một lúc, cậu mới nhận ra chuyện vừa rồi và hét lên một tiếng lớn vì cơn đau đến điên dại. Âm thanh đó vang động bầu trời đang phủ sắc u ám và đảm đạm.

Tầm nhìn cậu mờ dần, cho tới khi không nhìn thấy gì nữa. Tất cả chỉ còn lại một màu đen sâu thẳm và đáng sợ.

Asuka...

Asuka...

Ai đó đang gọi tôi. Tâm trí cậu dù không rõ ràng nhưng vẫn cảm nhận được điều đó. Cậu mò mẫm trong bóng tối, cố gắng đi tìm nguồn gốc của âm thanh kia.

Asuka...

Asuka...

Lại nữa rồi, cái giọng nói ấm áp và thân quen đó.

Asuka...

Asuka...

Giữa màn đêm vô tận, tự nhiên lại le lói một thứ ánh sáng nhỏ bé. Cậu vô thức đưa bàn tay cố gắng với lấy nó.

Asuka...

Asuka...

Cùng với tiếng gọi kia, đốm sáng lớn dần lên, và xóa tan bóng đêm phủ lấy cậu.

- Asuka!!!

Asuka giật mình tỉnh dậy, trán cậu nhễ nhại mồ hôi, thân thể vẫn còn hơi run run vì cơn ác mộng. Khung cảnh lớp học dần rõ ràng hơn, và cậu cũng biết được người đã gọi tên cậu ban nãy. Cô ấy tỏ vẻ khó chịu, rồi tiếp tục đặt thêm câu hỏi khi mà cậu vẫn chưa hoàn toàn trở về với thực tại.

- Cậu biết mấy giờ rồi không hả? Sắp tối rồi đó, tính ngủ tới bao giờ nữa đây?

Nghe vậy, cậu đã hiểu ra hoàn cảnh hiện tại của mình rồi vội vã đáp lại trước khi cô ấy lại nổi đóa lên.

- X-Xin lỗi, Yumi!! Tớ ngủ quên mất!!

Phải, chuyện chỉ đơn giản chỉ có vậy, Hanasaki Asuka đã ngủ gật trong lớp. Chuyện này cũng chẳng phải hiếm có gì, mà xảy ra rất thường xuyên, nên cô ấy mới phát bực như vậy.

Cô gái đó là bạn cùng lớp của Hanasaki Asuka tại lớp 3-E trường Cao trung Shikirami, Sanada Yumi. Đồng thời, cũng chính là bạn thuở nhỏ của cậu, từ hồi cấp một tới giờ.

Cậu ta không còn cha mẹ hay người thân, chỉ còn mỗi cô là người bạn duy nhất.

Quá hiểu rõ Asuka, cô ấy lại ôm đầu mà ra vẻ chán chường.

- Vẫn chưa chịu bỏ tật ngủ gật sao, cậu phải chú ý nghe bài giảng chứ!!

Cũng muốn vậy lắm, mà chả hiểu sao cứ mỗi lần nghe giảng thì cơn buồn ngủ lại kéo đến, và đánh gục cậu. Đó là cách Hanasaki Asuka, một thanh niên mười bảy tuổi, chống chế cho sự lười biếng của cậu. Cậu không yêu thích gì chuyện học tập, không hứng thú với thể thao, cũng chẳng có một ước mơ nào cả.

Một người chỉ đơn giản là đang sống cho qua ngày, một cách cực kì nhàm chán. Ngay trong lớp học, cậu cũng chỉ đeo tai nghe rồi ngủ cho đã đời, chờ cho qua buổi học.

Cậu hạ chiếc tai nghe màu cam của mình xuống cổ và tắt nhạc, rồi lại đưa tay với lấy cặp sách.

- Về thôi, Yumi.

Dường như cậu vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, xem chừng vẫn còn lờ đờ lắm. Asuka vươn vai đứng dậy, tiến thẳng về phía cánh cửa. Thấy thế, Yumi hớt hải theo ngay sau.

- N-Này, chờ mình với!!

Lúc họ bước ra khỏi cửa lớp, dãy hành lang đã ngả màu đỏ cam rực rỡ của hoàng hôn, xế chiều rồi chứ có sớm gì. Những học sinh khác cũng đang kéo nhau chuẩn bị về, sau khi kết thúc hoạt động của câu lạc bộ.

Giữa những tiếng chào tạm biệt kết thúc một ngày của họ, hai người vẫn lặng im, chẳng nói gì cả.

Giờ là tháng Tư. Những cây anh đào được trồng dọc hai bên đường, nên mỗi ngày đi lối từ trường về nhà, họ luôn được chiêm ngưỡng chúng. Cái cảnh sắc lung linh mà những cánh hoa bay rợp con đường bé xíu đó, giống y như trên phim ảnh vậy. Asuka vẫn nhớ Yumi luôn nói rằng có thể ngắm nhìn nó suốt như vậy mà không chán, dù cậu không thấy nó có gì thú vị.

- Nè, Asuka.

Trên con đường vắng vẻ mà cả hai vẫn qua lại mỗi ngày, Yumi lại là người cất tiếng trước. Cậu thanh niên kia ngây ngô quay sang tỏ vẻ thắc mắc.

- Sao thế?

Yumi hơi ngập ngừng, nhưng rồi cô cũng dồn được dũng khí để nói ra.

- Cậu... vẫn chưa có dự định gì cho tương lai à?

Một câu hỏi đầy bất ngờ. Mọi khi họ chỉ nói chuyện vu vơ về trường lớp, cũng như vài thứ vặt vãnh trong cuộc sống hằng ngày, ấy mà tự dưng cô ấy lại đòi hỏi một câu trả lời nghiêm túc như vậy. Cũng đúng thôi, năm nay đã là năm cuối cấp của họ rồi. Thời gian thấm thoát trôi rất nhanh, nó chẳng chờ đợi ai cả, chỉ còn vài tháng ngắn ngủi nữa, họ sẽ tốt nghiệp.

Vậy mà thanh niên vô tư này, chẳng hề có ý định làm gì cả. Rồi khi tốt nghiệp, cậu ta sẽ sống ra sao? Liệu vẫn sẽ là một cuộc sống nhàm chán như thế này?

Phải, chính xác là Yumi lo lắng cho Asuka. Cậu có chút bất ngờ và bối rối, biểu hiện là thói quen gãi gãi mái tóc đen tuyền rối bù đó, cô ấy biết rất rõ.

Thoạt nhìn, Yumi chẳng có điểm nổi bật nào cả. Chắc hẳn là vì chẳng hề trang điểm và luôn mang kính. Nhưng nếu quan sát kĩ, sẽ thấy được cô ấy xinh đẹp và sở hữu khuôn mặt thanh tú đến không ngờ, đối với cậu, có thể nói là hơn bất cứ ai. Không chỉ thế, cô là người chu đáo, tốt bụng và luôn thấu hiểu người khác, thậm chí lo những việc không đâu. Bằng chứng rõ ràng nhất, là Yumi đã luôn dõi theo, giúp đỡ một kẻ không ra gì như cậu, hay ít nhất là Hanasaki Asuka nghĩ thế.

- Phải... chưa có gì cả, một kẻ trống rỗng như tớ----

Cậu ta cất tiếng, tuy chỉ là trả lời cho có. Như biết trước điều đó, cô ấy đã ngắt quãng lời của cậu mà chen vào.

Yumi nhanh đứng ra trước mặt, rồi bấu chặt vào đôi bờ vai của cậu. Mắt đối mắt, Asuka thầm nhỏ một giọt mồ hôi. Qua con ngươi long lanh xinh đẹp đó, có thể biết rõ rằng cô ấy yêu cầu một câu trả lời như mong muốn.

- Cái gì mà trống rỗng chứ?!! Cậu muốn sống như vậy tới suốt đời sao hả?!!

Cô ấy thực sự rất tức giận. Asuka bỗng hối hận vì đã không nghĩ đến cảm xúc của Yumi, người luôn lo lắng những thứ của cậu mà bản thân cũng chẳng quan tâm.

Cậu cúi gằm mặt xuống, lảng tránh ánh mắt đó. Lồng ngực cậu co thắt, trái tim thì như bị bóp nghẹt vậy. Cậu lựa chọn từng từ ngữ phù hợp mà cất lời đáp lại.

- Xin lỗi... tớ... sẽ suy nghĩ kĩ về chuyện này.

Vẫn chưa quá muộn phải không? Cậu tự hỏi vậy. Tuy cũng chỉ là trả lời cho thỏa cô ấy nhưng dù sao lúc sau cậu cũng sẽ cố suy nghĩ nghiêm túc về nó.

Mải nghĩ, cậu không để ý rằng Yumi có vẻ dịu hơn rồi, cậu vẫn chẳng dám nhìn thẳng vào mặt cô. Cậu không đủ vững vàng, và cảm thấy chẳng có tư cách để đối mặt với cô ấy. Ít nhất là không phải bây giờ.

Nhưng cậu thoáng thấy, nét mặt xinh xắn của người con gái ấy, đã mỉm cười. Chưa kịp quan sát kĩ, cô ấy đã chạy nhanh đi trước.

- V-Vậy nhé, mình về trước đây!!

Cô thấy bước đi trước, để cậu ta không thấy được biểu hiện của mình lúc này. Một khuôn mặt đỏ lựng vì xấu hổ.

Thoáng cái, cô ấy đã mất hút vào bên kia con đường, đây là ngã rẽ về nhà của từng người rồi. Hằng ngày thì họ vẫn chia tay tại đây, nhưng hôm nay có chút khác. Asuka chẳng nói hay có biểu hiện gì thể hiện ra, nhưng lòng cậu đắng nghét và có chút dư vị của nuối tiếc.

Mình vô tình lỡ làm cô ấy buồn sao? Cậu tự trách bản thân, nghĩ lại thì Hanasaki Asuka là kẻ cậu căm ghét nhất chứ chẳng phải ai khác.

Asuka liếc nhìn vào trong một cái, khẽ thì thầm "Cảm ơn" và "Xin lỗi". Sau đó, cậu lại tiếp tục đi men theo lối tới căn hộ nhỏ bé của mình.

Cơn gió thổi qua từ khe hở của những tòa nhà làm cậu bỗng thấy cô độc và lạnh lẽo.

Khoan đã...

Cậu vừa có cảm giác thật lạ, linh tính báo hiệu rằng có gì đó không ổn. Asuka dừng lại, quan sát xung quanh mình. Không nghi ngờ gì về việc nó vẫn là con đường về nhà, tuy nhiên lần này cơ thể cậu lại run rẩy không lí do. Asuka đã đi qua con đường này cả ngàn lần, cảnh vật thân thuộc chẳng giống như thường ngày nữa, nó dấy lên cho cậu một nỗi sợ vô hình.

Trong khi đó, cậu lại tự hỏi "Đây có phải lần đầu tiên mình chú ý tới khung cảnh này?", nhưng cũng chẳng có ai trả lời giùm được. Hơn nữa, câu trả lời, cậu lại biết rất rõ.

Asuka nắm lấy bắp tay của mình, rồi cậu nghĩ mình đã hiểu được mấu chốt của vấn đề.

- Nơi này... chính là chỗ trong giấc mơ đó...

Cậu hốt hoảng nhìn quanh, cơn ác mộng tuy mơ hồ nhưng cậu chắc chắn như thế.

Thế nhưng, điều đó có ý nghĩa ra sao? Có thực sự đó chỉ đơn thuần là một giấc mơ?

Asuka thất thần, đứng không vững.

Tại cái khoảnh khắc đó, câu chuyện về Hanasaki Asuka đã mở sang một trang mới. Đây mới là sự khởi đầu, cho chuỗi ác mộng kéo dài của toàn thể nhân loại.

Một thanh niên cũng trạc tuổi cậu, vừa sượt qua Asuka mà cậu mãi mới nhận ra. Ấn tượng duy nhất là kẻ đó có mái tóc vàng óng cùng chiếc áo khoác mang hai màu đen đỏ, và một giọng nói đầy tự tin.

Không gian và thời gian xung quanh cậu lúc này giống như một thước phim quay chậm.

- Bắt đầu thôi, dựng sân khấu nào.

Khi ấy, Hanasaki Asuka thực sự vẫn chưa biết gì cả. Nhưng dường như có thứ gì đó nói với cậu rằng, một chuyển biến lớn chưa từng thấy đang tới gần.

Kẻ đó búng tay, gần như cùng lúc đó, Asuka thấy được Tử Thần đã ở ngay trước mặt mình. Bầu trời nhuộm sắc hoành hôn bị xé toạc ra, giống như mở cánh cổng đến một không gian khác.

Cậu không rõ là bao nhiêu, nhưng rất nhiều, rất rất nhiều viên thiên thạch cỡ nhỏ dựng lên giữa một vùng trời lớn. Chúng đồng loạt kéo nhau rơi xuống, xuyên thủng những tầng mây, theo tác dụng của lực hút Trái Đất. Điều đó làm cậu đã hoàn toàn lãng quên về kẻ vừa bước qua mình.

Từng người, họ nhìn rõ được chúng đang rơi xuống đây, và thậm chí còn chẳng dám tin vào mắt mình. Hầu như mọi hoạt động sống đều bị ngưng trệ, họ cũng đâu thể biết trước rằng đây sẽ là một bước ngoặt.

Thành phố Kyoto tráng lệ và tấp nập người qua lại bỗng chốc trở nên hỗn loạn. Khi họ bắt đầu xô đẩy nhau để chạy đi thì những viên thiên thạch vẫn không ngừng lao xuống với tốc độ kinh hồn. Dù có chạy đi đâu cũng vậy thôi, họ cũng làm vì bản năng sinh tồn.

Cũng sớm chốc, chúng rơi xuống các thành phố, và biến nơi đó thành đống đổ nát. Bằng chứng về nền văn minh của loài người bị phá hoại hoàn toàn, bởi những viên thiên thạch không rõ nguồn gốc. Tuy Kyoto ảnh hưởng lớn nhất, nhưng các thành phố và quốc gia lân cận cũng bị tàn phá và có số thương vong chẳng hề ít.

Giữa khung cảnh tan hoang đó, lại có sự xuất hiện của những sinh vật kì lạ. Chúng có cơ thể màu xám đậm, đầy gai góc với đôi mắt đỏ rực. Chúng không phải người, cũng không phải bất cứ thứ sinh vật gì tồn tại trên Trái Đất.

Không ai biết chúng đến từ đâu, hay có mục đích gì cả. Nhưng họ biết, chúng tới để đem đến sự chết chóc.

Dùng đôi mắt đỏ thẫm đó dò tìm thứ tên "con người", lũ sinh vật lạ đó nhảy vồ đến, mặc sức tàn sát họ. Chẳng phải một hay hai con, mà đông tới hàng trăm.

Các viên cảnh sát và đội cứu hộ vẫn còn nhận thức sau khi những viên thiên thạch rơi xuống cố gắng cứu những người dân xấu số, nhưng hầu hết chỉ là dã tràng xe cát. Họ lại đụng độ phải lũ sinh vật lạ kia, và sử dụng đến cả súng đạn để chống trả. Thế nhưng, mấy thứ vũ khí tầm thường đó chẳng ăn nhằm gì với chúng cả. Họ lại bỏ mạng, trước cái sức mạnh hoàn toàn vượt trội ấy.

Lũ sinh vật kì dị chẳng có cảm xúc, hay lòng thương xót mà chùn tay đối với con người. Chúng giết người, cứ như được thượng đế ban cho sứ mệnh đó. Thây chất thành núi, máu chảy thành sông, chính là kết quả duy nhất.

Bắt đầu rồi, bánh xe số mệnh đã bắt đầu lay chuyển.

Hanasaki Asuka tỉnh dậy, khi mọi thứ xung quanh cậu đã trở thành một đống hỗn độn. Thứ cảm xúc cậu đang mang lúc này cũng khó mà diễn tả thành lời, cậu chỉ biết chạy đi. Mọi thứ diễn ra hệt như giấc mơ trước đó.

Khuôn mặt kinh sợ, tiếng la thất thanh của người khác in sâu vào tiềm thức của cậu. Asuka bịt tai, tự che mắt mình lại rồi chạy đi, cố thoát khỏi nó.

Đây cũng là... một giấc mơ phải không?

Nếu như vậy cũng tốt, nhưng tiếc đây hoàn toàn là thực tại. Cậu muốn chối bỏ nó cũng chẳng thể nào, bởi đó là sự thật rành rành ra trước mắt.

- Cơn ác mộng... hãy biến mất đi--!!

Một cơn ác mộng tồi tệ nhất.

Cậu lại vấp ngã. Cái khuôn mặt của cái xác như muốn Asuka khắc ghi, không bao giờ được quên lãng. Đúng quá sức chịu đựng của một học sinh, cậu hét lên và oán trách mọi thứ.

Chỉ là mơ thôi... phải không?

Nói với tôi thế đi!!

Câu trả lời đã được giải đáp, nhưng là điều hoàn toàn ngược lại với thứ cậu đang mong chờ.

- Rất tiếc, không phải mơ đâu, đó là lời cảnh báo ta dành cho cậu.

Người đàn ông đó lại hiện ra trước mắt cậu. Đó là biểu tượng của sự sợ hãi ăn sâu vào trong Asuka, cậu lấy tay chống đất để đứng lên rồi chạy trốn. Tinh thần cậu khủng hoảng vô cùng, chẳng còn thời gian để quan tâm lời nói kia mang ý nghĩa ra sao nữa.

Đó chính là bản năng cầu sống của con người, và Hanasaki Asuka cũng chẳng ngoại lệ. Cậu vẫn chưa muốn chết, dù sao đi nữa.

Một nỗi đau nhói dọc qua sống lưng. Chiếc áo khoác đồng phục của cậu rách rơi tả, hòa lẫn với máu tươi. Chiếc tai nghe thì rơi văng ra, cách xa chỗ cậu ngã xuống một vài mét.

Đau quá. Asuka chỉ muốn hét lên như vậy, nhưng chả còn chút sức lực nào, hình như cậu đã mất quá nhiều máu.

Tầm nhìn mờ dần, mệt mỏi quá. Nhưng cậu bỗng thấy chiếc tai nghe vật bất ly thâm của mình rơi gần đó. Cậu lê lết dưới mặt đất, cố gắng với đến chỗ nó một cách vô vọng.

- C-Chỉ riêng... thứ này...

Có vẻ những lời nói đó là chút sức tàn còn lại, cậu chẳng thể làm gì được nữa rồi. Gã đàn ông kia, giờ đã hóa quỷ hoàn toàn, ngắm nhìn cái sự nỗ lực vô ích đó một lúc rồi mới tiếp tục hành hạ cậu.

- Đã xong đâu nào, Hanasaki Asuka.

Giọng nói rất quen, nhưng là ai thì cậu chẳng nhận ra nổi.

Ý thức cậu giờ không rõ ràng, chỉ thấy mờ mờ móng vuốt của đó đã kề sát mặt mình. Asuka không có chút sức chống cự nào, mà dù có thì chắc kết cục cũng chẳng khác gì. Nửa mặt trái của cậu bị rạch nát, be bét máu, cậu gào lên vì cơn đau cực độ, mặc dù sức đã kiệt quệ.

Hắn thả cậu xuống, giờ Asuka như kẻ đang hấp hối chờ chết. Cơ thể cậu chìm trong vũng máu, chỉ thiếu chút nữa là mất ý thức hoàn toàn.

Giờ mà nhắm mắt chắc mà chết nhỉ? Cậu tự hỏi như vậy.

Asuka bắt đầu nghĩ lại về những ngày sống vô hồn vừa qua, cũng như thấu được nỗi lo của cô bạn. Trong suốt quãng đời vừa rồi, cậu đã làm được gì, hay chỉ mang tới đau khổ cho người khác?

Thầm cười tự giễu, cậu chẳng hiểu sao tới giờ mình vẫn còn sống và muốn sống. Giờ có một cơ hội để làm lại, nhất định cậu sẽ sống một cuộc sống khác, ý nghĩa hơn trước giờ.

Nếu được vậy thì...

Mắt cậu tưởng chừng như đã nhắm lại và mất đi ý thức, bỗng mở lớn ra và biến đổi thành màu đỏ máu. Cậu ngồi dậy, cơ thể hoàn toàn khỏe mạnh sau cơn đau đớn cùng cực lúc nãy. À không, nó còn tốt đến một cách bất thường nữa.

Lúc ấy, cơ thể cậu mạnh hơn gấp ngàn lần, giác quan nhạy bén hơn gấp trăm lần. Cậu hoàn toàn bất ngờ và nhìn lại cơ thể dính đầy máu của mình, mà quên mất hoàn cảnh hiện tại.

Giờ cậu nghe rõ được cả tiếng cấu xé, gào thét ở mọi nơi, từ các khoảng cách rất xa, nhưng chẳng còn ấn tượng với nó như trước. Tinh thần Asuka bình tĩnh đến lạ kì, cứ như xúc cảm của cậu đã bị loại bỏ hoàn toàn vậy.

Cho tới khi gã mặc áo choàng đen kia trở lại nhân dạng mà lên tiếng, cậu mới hoàn toàn thoát ra khỏi dòng suy nghĩ mà chú ý tới tình hình.

- Chúc mừng sự lột xác của cậu, Hanasaki Asuka. Giờ cậu là một bán Satan có sứ mệnh tiêu diệt các Satan và thu thập sức mạnh Đế Vương bị thất thoát.

Cậu bừng tỉnh xong thì cố nghiền ngẫm những lời của hắn nhưng chẳng hiểu nổi. Nhưng cái gì đó mách bảo cậu biết, giờ bản thân là thứ gì đó chẳng phải con người, và cũng không thể sống một cuộc sống bình thường nữa.

- Bán Satan? Sức mạnh Đế Vương? Chúng là gì, và ông là ai?

Còn lại tự cậu quyết định. Những lời khó hiểu vang vọng, kẻ đó biến mất vào không gian. Tại cái chỗ mà hắn đã đứng trước đó, bỗng có một thiết bị kì lạ.

Cậu đến và nhặt nó lên, rồi mới quan sát kĩ. Nó có màu chủ đạo là xanh lá và vàng, ở giữa có một vết lõm sâu vào dạng hộp chữ nhật.

Đứng trân trân ngắm nghía một hồi, cậu mới để ý thứ sinh vật đang rình mò mình. Nó cũng khá giống gã đàn ông bí ẩn kia, nhưng nhìn nhỏ con và vô cảm hơn, cũng chẳng tỏa ra uy thế như kẻ đó. Tới giờ cậu mới hiểu rằng, chúng được gọi là "Satan".

- Tiêu diệt Satan à...

Nói như đùa vậy, một kẻ chẳng biết chiến đấu như cậu bỗng nhiên lại được giao nhiệm vụ đó, hơn thế nữa lại từ một đồng loại của chúng. Mà hơn thế nữa, bây giờ, Hanasaki Asuka cũng là một trong số các Satan.

[Đưa nó ra trước phần thắt lưng]

Giọng nói từ đâu, hay của ai thì cả Asuka cũng chẳng biết, nhưng không phải gã bí ẩn khi nãy. Thân xác giờ đã nhanh và mạnh hơn rất nhiều, cậu đã có thể né đòn đánh bất ngờ của con Satan đó và làm theo lời chỉ dẫn. Thứ thiết bị kia tự bọc quanh hông cậu, tự động điều chỉnh cho vừa vặn với dáng người.

Rồi từ đâu, chiếc lập phương màu vàng và trắng tung đôi cánh nhỏ bé của nó bay tới gần cậu, gắn vào phần lõm của chiếc thắt lưng.

Kamen Rider Fashare - Page 10 Iypiiq

Đôi mắt cậu sáng rực ánh đỏ, mấy vết sẹo trên mặt mà gã kia để lại thì nóng lên. Khi đó, cậu nhận ra rằng cơ thể mình bắt đầu biến đổi. Tưởng sẽ trở thành hình dạng giống như lũ Satan kia nhưng chẳng phải, nó giống như một chiến binh hơn. Da thịt cậu cứng hơn thép nguội, tốc độ di chuyển dẫn phản ứng vượt xa tên lửa, màu trắng bạc bao bọc lấy toàn thân.

Khi hoàn tất, mắt cậu đã chuyển thành màu xanh dương dịu, nó sáng lên một cái để báo hiệu cho sự bắt đầu. Cậu thử cử động thân thể, rồi quay sang đối thủ nãy giờ vẫn đang chờ đợi.

Một cảm giác chạy dọc thân thể cậu, chính là sự cuồng sát. Như một bản năng, cậu di chuyển tới, nhanh áp sát đối phương đến nỗi nó chẳng phản ứng kịp. Vào lúc ấy, Asuka lại cảm thấy sợ, vì cứ như bản thân trở thành một kẻ hoàn toàn khác.
Về Đầu Trang Go down
vietnam hero
Rookie
Rookie
vietnam hero


Nam Cancer Snake
Tổng số bài gửi : 945
Reputation : 39
Birthday : 05/07/2001
Join date : 10/09/2015
Age : 22
Đến từ : ko đến từ đâu,ta đến từ đây

Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitimeMon 1 Jan - 7:00

Zẻo in the reboot <(")

Thêm tình tiết thế này là max được rồi,suit của zẻo des lại nhìn giống Super đổi lên chứ chẳng nghĩ là form thường
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Kamen Rider Fashare - Page 10 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kamen Rider Fashare   Kamen Rider Fashare - Page 10 I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Kamen Rider Fashare
Về Đầu Trang 
Trang 10 trong tổng số 10 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10
 Similar topics
-
» Kamen Rider Ryzac The Movie : Kamen Rider Save Kamen Rider !!! Legend Of New Kamen Rider !!! ( cập nhật phần 4 )
» Kamen rider x Kamen rider movie War 2013 (Các kamen rider trong Fourm và Tv seri)
» Kamen Rider Climax x Kamen Rider Tyrase The Movie : Special Taisen World
» [Series DarkWolf Made] Kamen Rider Death (Update Grave 7, xuất hiện Kamen Rider Atmard)
» (Series chính thức) Kamen Rider Wizard the movie: Kamen rider Emperor and VNST world

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Event :: Góc sáng tạo-
Chuyển đến